Thật sự thì bây h` em cũng hok biếk nói như thế nào nữa . Em hiểu là anh còn yêu ng` cũ và anh còn yêu rất nhiều ! Có thể anh wen em để anh wên đc ng` cũ , đễ có ng` an ủi anh trong những lúc buồn . Anh đi để wên ng` đó , anh biếk là em buồn cỡ nào hok ? Lúc đó em khóc , em khóc nhiều lắm anh biếk hok ? Mà anh cũng ko cần biếk đâu nhỉ ? anh chẳng wan tâm em thì em khóc để làm j` chứ ... chẳng ai để ý ! ...cuộc sống của em vốn dĩ đã mệt mõi rồi ! Bây h` có thêm 1 nổi đau nữa thì có sao ? Em vẫn vậy ... hễ buồn là ôm gối khóc lóc 1 mình ... đến khi nhắm mắt , thấy 1 màu đen xung wanh . Ừk thì thà vậy ... còn hơn cứ hi vọng nhiều thật nhiều ... thà tự mình chôn mình còn hơn cứ nắm lấy 1 sợi dây sự sống để đứng dậy ...để rồi ng` ta cắt dây " Phựt " ... còn đau hơn tự mình chôn mình ấy chứ ! ... Em hay ngồi 1 mình ... hay cười và lảm nhảm 1 mình ... tự nhiên em bật khóc ... khóc như 1 đứa con nít ... em biếk em đã đánh mất wá nhiều thứ ... em biếk là em sẽ ko tìm lại đc và em cũng sẽ ko có lại đc . Mãi mãi em cũng sẽ ko có đc H.p từ anh đâu , đúng ko anh ? vì tình cảm của anh dành cho ng` đó wá nhiều rồi ! ...